Chùm thơ hay về hoa dâm bụt có đỏ nhưng không có thơm

Chùm thơ hay về hoa dâm bụt có đỏ nhưng không có thơm

tronghoa.vn 09/11/2018 11:05

Hoa dâm bụt dùng để nói về những người con gái có lối sống không đàng hoàng, lẳng lơ. Mọc ở bên hàng rào, ai đi qua cũng dễ dàng ngắt hái

Hoa dâm bụt thường dùng để nói về những người con gái có lối sống không đàng hoàng, lẳng lơ, không chung tình, chung thủy. Hoa mọc ở bên hàng rào, ai đi qua cũng dễ dàng ngắt hái. Đẹp nhưng không bền.

Tuy nhiên hoa dâm bụt lại được trồng thành hàng rào rất đẹp và được trồng phổ biến ở vùng quê. Chính vì vậy, nên hoa dâm bụt đã được đưa vào trong thi ca với những câu chuyện rất riêng. Cùng Trồng hoa tìm hiểu về hoa dâm bụt qua những câu thơ đầy cảm xúc mà Trồng hoa đã sưu tầm dưới dây nhé:

Hoa dâm bụt

Thơ: Trầm Vân

Bông hoa dâm bụt nhiều màu
Là cây dù nhỏ che đầu nắng mưa
Hoa nghiêng cánh gió đong đưa
Long lanh sương đọng như vừa sơ sinh

Xòe ra cả một bình minh
Tiếng chim vui hót nép mình cành hoa
Tím lên nỗi nhớ thiết tha
Nghiêng hàng cây uốn đôi tà áo bay

Vàng lên ánh mắt hao gầy
Xa ai lòng những lắc lay nỗi buồn
Chiều tà rung cánh hoàng hôn
Mùi hương dìu dịu lách luồn bờ vai

Khi hoa đỏ nhụy vàng dài
Là tình bắc võng thiên thai thế trần
Bướm ong ghé đến bao lần
Mù cơn mê thả chiều rong chơi chiều

Màu hồng hoa ngỏ lời yêu
Cho cơn gió nhẹ liêu xiêu xoay vòng

Hoa như một chiếc đèn lồng
Giấu tình yêu rực vào trong ánh đèn
Như vầng trăng sáng treo đem
Tương tư hồn thả bên thềm nhà ai

Hoa Râm Bụt

Tác giả : Vương Đoan Trang

Như cô gái gái quê hiền dịu
Chỉ cái tên thôi cũng ẩn chứa bao điều
Bình dị sáng trong giữa lòng đất cát
Nắng nóng, mưa dông, bão táp vẫn kiên cường

Ôi cái tên biết mấy thân thương
Dung dị khắp những nẻo đường đất mới
Sắc đỏ vàng em với những ước mơ
Râm bụt em từ thuở còn thơ đã từng giờ gan góc

Là bài đầu tiên em học chốn quê nghèo
Dẫu khó khăn, dẫu cuộc sống gieo neo
Vẫn tiếng cười trong trẻo… thắm màu hoa…
Đời lọc lừa em vững bước chân qua

Em hay hoa để lòng ta say đắm.

Bên Hàng Dâm Bụt

Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ

Tôi về thăm lại chốn xưa
Qua cây cầu nhỏ nắng trưa mùa hè
Con đường vẫn bóng hàng tre
Hàng dâm bụt nở loe hoe be6n rào

Người con gái bên hàng rào
Nhìn tôi e ấp nón chào che nghiêng
Em cười trông thật là quen
Trên tay xinh xắn cánh sen em cầm

Bâng quơ tôi lại thì thầm
Ngày xưa cô bé long lanh mắt huyền
Em giờ duyên quá là duyên
Chân tôi chợt vướng tình thuyền sóng đưa

Ước gì trở lại ngày xưa
Cái thơi hai đứa vẫn chưa biết gì
Mười ba em tuổi dậy thì
Còn tôi ngày ấy ra đi một chiều

Em nay trông dáng mỹ miều
Ngang lưng mái tóc yêu kiều làm sao
Gió chiều như thể xôn xao
Tay ôm vạt nắng tình trao một người

Ngoại Thành

Tác giả: Vũ Duy Chu

Sau lưng phố xá ồn ào
Ngoại thành vệ cỏ cánh cào cào bay
Con trâu lên khỏi ruộng lầy
Bùn non ngai ngái vương đầy ngõ trưa
Võng đay chùng dưới góc dừa
Hoa dâm bụt đỏ như vừa cháy lên

Ồn ào phố xá, lãng quên…
Trăm miền quê, nhớ quê em thanh bình.

Qua Đò Kẻ Vạn

Tác giả: Trần Thương

Bá chiều qua đò Kẻ Vạn
Sao nhớ quá quá vườn măng
Tiếng chuông nhà thờ đổ
Nhà thờ họ Kim Xuân

Vườn cau đu đưa gió
Hoa rụng trắng gốc cây
Hàng rào hoa dâm bụt
Thoang thoang mùi rơm bay

Ông tỉa hoa đầu ngõ
Mẹ đốt lá sau vườn
Cuộc tình gần trăm tuổi
Mà có thấy dài đâu

Xa xôi ngày tháng cũ
Mất rồi mới thấy thương
Tình dâng như thác lũ
Ôi Kim Luông, Kim Luông

Hoa dâm bụt

Như chiếc lồng đèn
Một màu đỏ thắm
Xóm em nhiều lắm
Nhà ai cũng trồng

Dù hạ hay đông
Hoa thường vẫn nở
Đường làng rực rỡ
Bờ giậu thêm xinh

Lắc lư trên cành
Hoa khoe áo đỏ
Dịu dàng trước gió
Hoa múa hoa cười

Đẹp lắm hoa ơi!
Nở nhiều thêm nhé!

Hoa dâm bụt

Tác giả: Nguyễn Cơ

Hôm qua trở lại vườn xưa ,
Đầu cành dâm bụt ,lưa thưa nắng vàng.
Thoảng nghe chim hót trên ngàn ,
Bên hàng bụt đỏ ,ngân vang tiếng cười.
Dáng ai , thấp thoáng mơ màng ,
Nghe chừng như bóng em về đâu đây.
Nắng chiều lãng đãng hiên tây ,
Giật mình tĩnh giấc , còn đây nỗi buồn.

Ngõ quê

Tác giả: Nguyễn Ngọc Hưng

Ngõ quê ngày xưa mây trắng
Người đi bịn rịn mắt chiều
Dâm bụt đỏ rào ước hẹn
Mai về nối lại lời yêu…

Gió đông xô ngọn gió xiêu
Bóng lẻ dài theo sân nắng
Sáng lên từng vạt muối tiêu
Màu nhớ cay cay mằn mặn.

Tóc mai sợi dài sợi vắn
Vầng trăng đêm khuyết đêm tròn
Đợi mỏi người không về lại
Má hồng phai nhạt phấn son.

Lá vẫn xanh màu lá non
Người đã ra người quá lứa
Rào hoa dâm bụt mỏi mòn
Ngun ngún lụi từng đốm lửa.

Cứ ngỡ người xưa gõ cửa
Ngờ đâu… chỉ gió thu về
Màu mây trắng như tình trắng
Mắt chiều dân dấn… Ngõ quê…

Mộc cận ( Hoa dâm bụt)

Tác giả: Nguyễn Trãi

Ánh nước hoa in một đóa hồng
Vết nhơ chẳng bén, Bụt làm lòng
Chiều mai nở, chiều hôm rụng
Sự lạ cho hay tuyệt sắc không.

Nhớ hàng dâm bụt xưa….

Tô điểm sân nhà thêm thắm xinh,
Hàng cây dâm bụt đỏ thân tình…..
Mật ngọt điểm tô cho sắc thắm,
Màu hoa rực rỡ sắc bình minh !!

Thơ ấu ngày nao xa rất xa,
Sao vẫn thương hoài một dáng hoa..?!…
Của thời thơ dại quê nhà cũ
Hàng dậu sân nhà rực sắc hoa….

Một mình ngơ ngẩn dưới hoàng hôn,
Nhớ tiếng cười vui rộn rã giòn….
Nhớ vòng hoa cưới cô dâu nhỏ,
Chơi đón dâu về đi khắp thôn !!….

Tôi đi tìm lại bóng hình tôi,
Của thời thơ trẻ đã xa xôi…..
Dường như có lẻ tôi nhìn thấy,
Hình bóng mình qua con trẻ thôi !!
NM

Xem thêm

Nhận xét, đánh giá

5

star star star star star
1 đánh giá
5 sao (100%)
4 sao (0%)
3 sao (0%)
2 sao (0%)
1 sao (0%)
Chưa có sản phẩm nào được chọn mua.
Vui lòng chọn mua sản phẩm!