Thưởng thức những bài thơ hay về hoa ngâu
Chẳng biết từ khi nào hoa ngâu cứ âm thầm nở hoa rồi lặng lẽ đi vào thơ ca, vào tâm hồn người dân quê mộc mạc về một nét đẹp dân dã, bình dị
Chẳng biết từ khi nào, hoa ngâu – loài hoa của thiên nhiên bình dị cứ âm thầm nở hoa rồi đi vào thơ ca, vào tâm hồn trẻ thơ như bóng dáng người dân quê mộc mạc về một nét đẹp dân dã, bình dị. Một cảm giác nhẹ nhàng, trong trẻo với vẻ đẹp mộc mạc và hương thơm ngát…. Loài hoa này đã gắn liền với biết bao tuổi thơ cùng những cành hoa vàng và những quả ngâu ngọt lịm.
Trồng hoa xin giới thiệu với bạn đọc những bài thơ nhất hay về hoa ngâu mà chúng tôi đã sưu tầm dưới đây.
Những bài thơ hay về hoa ngâu
Bao giờ ngâu nở hoa
Thơ: Xuân Quỳnh
“Nắp đàn khóa sợi dây vẫn hát:
Bao giờ hoa ngâu nở hoa…”
L.Q.V
Những bông hoa nho nhỏ
Chỉ có chút hương đầm
Ẩn vào trong kẽ lá
Như mối tình lặng câm.
Vượt qua tháng qua năm
Vượt qua đồi qua suối
Bỗng gặp một mùi hương
Như lời yêu thầm gọi
Như ánh đèn chờ đợi
Như ánh mắt bao dung
Trong cơn khát cháy lòng
Bỗng tìm ra nguồn nước…
Mùi hương không hẹn trước
Tình yêu đến bất ngờ
Em đâu biết bao giờ
Mùa hoa ngâu ấy nở
Anh như cây đàn khoá
Sợi dây còn ngân vang
Em đi hết lòng em
Lại gặp lời hát đó
Hoa ngâu ở nơi nào
Em cũng không biết nữa
Em chỉ biết tình em
Như ngâu vàng vẫn nở.
Ký ức tuổi thơ tôi: Hoa ngâu
Hoa ngâu vàng thơm ngát
Ẩn dưới vòm lá xinh
Như chòm sao lung linh
Thêu trên nền trời biếc
Mẹ hái chùm ngâu nhỏ
Hái cả ngọn gió thơm
Hái cả từng tia nắng
Trong bông ngâu vàng ươm
Nhìn sắc hoa tươi non
Em gặp điều giản dị
Mồ hôi đầm áo mẹ
Trẻ lại đất quê hương
Hè 1979
LÃ THỊ BẮC LÝ
(HS lớp 9D trường cấp III Tây Thuỵ Anh)
Hoa ngâu đến
Tác giả: Nguyễn Hữu Quý
Hoa ngâu đến phòng ta như mùa thu trở lại
Trở lại nỗi chiều mưa trong đá dịu dàng
Câu thơ lượm bên nghìn năm giếng cổ
Đượm một thoáng ngâu mà quên, nhớ dùng dằng
Quên là cố bởi vì ta không thể
Nhớ là ta không dối giá lòng mình
Hoa ngâu ơi, ấy là ngày xưa nhé
Hoa ngâu à, đâu phải chỉ hôm qua?
Cứ lẫn lộn hoa ngâu – em – và nước
Cứ vơ quàng bậc đá – anh – và mưa
Đừng trách giận cái điều không sáng tỏ
Để phân vân nối lại hai mùa
Nao nao sợ rồi hoa ngâu ra ngõ
Chẳng còn thu ở lại với người
Ai lên núi gánh về cơn mưa vỡ
Ta thật buồn khi giếng cổ chẳng đầy vơi!
Hoa Ngâu
Tác giả: Tuyền Linh
Em về đầu tháng tư âm
Li ti vàng phớt lộc mầm nõn tơ
Hữu tình em ghé vào thơ
Cho ta ngây ngất mộng mơ hương mùa
Dịu dàng em chẳng se sua
Núp trong nách lá gió lùa hương bay
Chao ôi là phút giây nầy
Hồn ta chắp cánh mộng bay tận trời
Sao em không nói một lời
Để câu thơ mãi bồi hồi luyến lưu
Mây trôi gió thổi hương đưa
Hồn ta chừng cũng vàng ươm sắc tình
Tấm vàng nho nhỏ xinh xinh
Nhìn em nhớ giọt lệ tình tuổi hoa
Tình đầu đời, – cơn mơ qua
Chừ đây vẫn thấy còn xa xót buồn
Hoa ngâu em nở đầu mùa
Lòng ta hiu hắt gió lùa tình lên
Bao giờ trời đất giao hoan
Ướp giùm ta chút mộng tàn ngày xưa ?
Hoa Ngâu
Tác giả: Phạm Bá Diện (Hồng Hà)
Những bông hoa nhỏ bé
Chúm,, chím chùm xinh xinh
Màu vàng hương dìu dịu
Đặc trưng Bách thuận mình
.
Tiết trời thu tháng tám
Ánh trăng vàng mặt ao
Gió mềm ru nhè nhẹ
Lá cây vui thì thào
.
Tiếng gà trời trưa sáng
Còn lấp lánh ánh sao
Nhà bên mùi hấp bánh
Quyện hương thơm ngọt ngào
Hoa Ngâu
Thơ: Lê Thị Kim
Mùa thu năm ấy hoa ngâu nở
Ta đã gặp nhau thật tình cờ
Em đi bước khẽ sợ ngâu rụng
Ta lặng đứng nhìn chợt ngẩn ngơ
Thế rồi tình nở giữa mùa ngâu
Tình yêu cứ ngỡ chẳng phai màu
Ngờ đâu tan tác chia lối mộng
Chẳng còn gì nữa để cho nhau
Chia tay ngày ấy cuối mùa ngâu
Người đi kẻ ở ngẩn ngơ sầu
Trời làm giông tố hoa ngâu rụng
Chim trời tung cánh biết về đâu..
“Em có chồng rồi. Ta vắng nhau
Một hôm chợt gặp giữa vườn ngâu
Em đi gót nhẹ hơn ngâu rụng
Sợ chạnh lòng ai những nỗi đau”
Vịnh hoa ngâu
Thâu đêm gió lạnh cánh hoa ngâu
Tủi tủi thương thuơng một nỗi sầu
Bởi lẽ tình hoa vùi gió dập
Chung tình ở lại chẳng rời đâu
Trăng vời gió rủ lòng không rối
Chẳng lẫn phàm hương trắng sắc ngâu
Dẫu có thương hoa lòng giấu biệt
Tàn đêm chén rượu với hương ngâu.
Hải Âu