Tổng hợp những bài thơ hay về hoa súng
Hoa súng là nguồn cảm hứng bất tận để viết thơ của nhiều nghệ sĩ mang đến những câu thơ đầy tâm trạng và giàu cảm xúc về tình yêu đôi lứa.
Hoa súng là nguồn cảm hứng bất tận cho các tác phẩm thơ ca của nhiều nghệ sĩ mang đến những câu thơ đầy tâm trạng và giàu cảm xúc về tình yêu đôi lứa. Thơ miêu tả và ca ngợi vẻ đẹp của Hoa Súng với những lời yêu thương và chân thành nhất. Vì vậy, Trồng hoa đã tổng hợp tất cả những bài thơ hay về hoa súng để chia sẽ cho các bạn đọc thông qua bài viết dưới đây:
Tuyển tập chùm thơ hay về hoa súng
Lưu Quang Vũ có câu thơ về hoa súng:
Nghe hoa súng bờ ao sen sẽ nở
Da diết lòng hương dịu tự vườn cau…
Màu hoa súng tím
Thơ: Chế Lan Viên
Màu hoa súng ấy như cơn đau không dám khóc
Chỉ lặng yên sắc tím để mà đau
Người đời chỉ biết màu sen anh đỏ rực
Còn nỗi buồn hoa súng tím biết cho đâu.
Hoa Súng
Tác giả: Thành Sơn
Ai đặt tên em là hoa súng
Người người e sợ tránh xa thôi
Cả đời hoa nở hương thơm ngát
Mất nước ngày thôi đã chết rồi.
Hoa súng ao nhà
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em như bông súng ao nhà
Thủy chung son sắt nở hoa bốn mùa
Mặc cho giông gió nắng mưa
Tím màu chung thủy gió lùa chiều đông
Không cao sang tím trắng hồng
Dẻo dai sống ở trên đồng dưới ao
Giữa bùn mà vẫn thanh cao
Mang cho đời vị ngọt ngào canh chua
Mặc tình đời cứ bán mua
Hoa súng vẫn thế bốn mùa lung linh
Như bông hoa súng bé xinh
Bao năm em vẫn chung tình bên anh
Đôi ta như lá với cành
Gió sương nắng cháy vẫn xanh một màu
Trải qua mấy cuộc bể dâu
Qua bao ghềnh thác trước sau một lòng
Hai ta say đắm tình nồng
Em là ngọn lửa mùa đông giữa trời
Như bông hoa súng mà thôi
Bên nhau ta sẽ suốt đời không xa.
Hoa Súng
Tác giả: Dung Nguyên
Xứ ta, hoa hậu ao làng .
Xứ người, em đứng vào hàng quốc hoa.
Vạn lời ca tụng suýt xoa.
Loài hoa thôn dã kiêu sa sắc tài.
Súng không yểu điệu cát đài.
Cũng không rũ rượi nét ngài đợi sương.
Thân trầm, chí thẳng, sức vươn.
Chung bùn em vẫn vẹn hương chính mình.
Súng lam là Quốc hoa của Sri Lanka, Súng trắng: Quốc hoa của Bangladesh.
Chuyện Tình Hoa Súng
Tác giả: Nguyễn Ngọc Giang
Hoa súng mơn man mọc tím hồ
Gió về mang giọt nhớ ngày xưa
Tôi em hai đứa cùng chung lớp
Mỗi bữa tan trường một lối mơ
Em che nón lá tóc nghiêng bay
Làm duyên tà áo, bờ vai gầy
Bụi vương gót nhỏ, con đường nhỏ
Nắng chiều uống phải ngất ngây say
Em yêu hoa súng có phải vì
Màu tím thủy chung, tím vân vi
Hay là hoa đẹp nét thơ mộng
Để gió ngàn năm phải khắc ghi
Sinh nhật ngày xưa tôi tặng em
Bó hoa súng tím cất công tìm
Bằng tuổi học trò mà tôi có
Em hiểu tình tôi nhưng lặng im
Tôi vào lập nghiệp ở trong Nam
Sông Lam ở lại tắm trăng vàng
Mỗi lần tôi thấy bông hoa cũ
Là thương mắt biếc buồn mênh mang
Chẳng phải tại em hay tại tôi
Tại hoa súng tím chẳng đưa lời
Đò đầy đò phải rời xa bến
Bỏ sông Lam lại lệ tuôn rơi
Còn tôi phiêu dạt chốn Sài thành
Bao năm lăn lộn sóng lênh đênh
Trắng tay vẫn cứ hoàn tay trắng
Nổi trôi như đám bèo bồng bềnh
Chiều nay đi dạy trên giảng đường
Ngang qua hồ súng ở trong trường
Vô tình gặp lại màu hoa biếc
E thẹn làm duyên với giọt sương
Tôi buồn hồi tưởng chuyến đò qua
Bóng hình mùa cũ đã phôi pha
Nâng bông súng tím tôi thầm nghĩ
Màu thủy chung nào giờ đã xa…
Em và hoa súng tím
Tác giả: hoatimdoicho
Không đài cát như phong lan
Không kiêu sa như hải đường
Em chỉ là loài hoa chân chất
Loài hoa súng tím miệt vườn
Hoa không hề kén đất, chọn mùa
Hoa gặp giọt nước mát lành vỗ về ấp ủ
Gặp ánh sáng mặt trời sưởi ấm con tim
Trọn một đời hoa súng tím thủy chung vẹn giữ
Em như loài hoa súng ấy
Loài hoa súng đơn sơ, mộc mạc
Loài hoa súng giản dị giữa đồng quê bát ngát
Loài hoa súng tím với tình người man mát yêu thương
Mặc kệ nắng chang hay đông về giá rét
Hoa vẫn mạnh mẽ tỏa hương khoe sắc giữa trời
Em cần mẫn như loài hoa súng tím
Ngẩng cao đầu giữa bão tố chơi vơi
Dẫu một đời em chỉ là hoa cỏ dại
Nhưng ý chí vươn lên không đầu hàng phận số
Hoa và em kiên cường giữa bùn lầy nẩy nở
Sắc tím mênh mang chung thủy đợi chờ.
ST, 19/7/2011
Hoa Tím
Một Trời Hoa Súng
Tác giả: Thiên Ân
HOA SÚNG đến từ Ấn Độ
Một thời hoang dại ngây thơ
Bâp bẹ vài câu toán đố
Ngày em vào tuổi nằm mơ
HOA SÚNG mọc hồ, kênh rạch
Mương, ao, thăm thẳm bùn lầy
Mặt nước, lá hoa giũ sạch
Bông đùa với nắng tỏa say
HOA SÚNG gửi bức thông điệp
Như người quân tử hiên ngang
Trí tuệ, thanh tao, thuần khiết
Tâm hồn không nhuốm tham lam
HOA SÚNG sinh ra màu sắc
TRẮNG, HỒNG, TÍM, ĐỎ, rồi VÀNG
Mùa nước nổi về thầm nhắc
Bóng chiều lỡ bước sang ngang
HOA SÚNG muôn đời ấp ủ
Rằng ta mãi mãi thương em
Tàn đêm kiếp tằm ủ rũ
Ngõ đời đanh đá đau tim
Hoa súng
Tác giả: Mộ Vân (Mai Tuyền)
Đoá súng kia ẩn mình trong bùn đất
Có lẽ đời quên mất một loài hoa
Ngân nga khúc ca hồn quê lặng lẽ
Khẽ đâm chồi xanh, kết búp hoa xinh
Vương lên trên lớp bùn xuân thắm
Để nở hoa ấp ủ cả bao ngày
Chẳng thể sánh bằng sen nơi ao lớn
Hương chẳng thơm để người phải nhớ tên
Hoa chỉ có chân tình làm báu vật
Duy nhất thân thương, mộc mạc trong tâm
Kẻ tầm thường vốn không hề xem trọng
Người thời nhân nghĩa mới biết nâng niu.
Hoa súng ơi !
Tác giả: Hoàng Mạc
Chữ “vạn” treo lên trước cổng chùa
Ngày đêm chẳng quản nắng hay mưa
Phật pháp có tăng ni ủng hộ
Ba ngôi đồng thuận chuyển xoay mùa
Tôi yêu hoa súng đất phương Nam
Như loài sen đỏ mọc trong đầm
Thơm ngát tinh khôi từng cánh mỏng
Ru đời an tịnh những đêm trăng
Càng vào sâu thẳm càng thêm đỏ
Tay đưa trăm ngón giữ tim người
Hoa súng tuổi thơ yêu mến ơi
Lòng ta sao cứ vấn vương hoài
Cánh hạc mải bay về cuối trời
Mai ngày xa cách dù muôn nơi
Vẫn nhớ những ngày vui nhỏ bé
Giữa bàn tay phật trái tim người
Xem thêm