Thưởng thức những bài thơ hay về hoa thạch thảo
Vẻ đẹp mùa thu được thể hiện rõ nhất qua bài thơ “L’adieu” của Guillaume Apollinaire về hoa thạch thảo khi các loài hoa khác bắt đầu tàn úa.
Hoa thạch thảo nở rộ vào cuối thu khi những loài hoa khác bắt đầu tàn úa và chúng được thể hiện rõ nhất qua những bài thơ về tình yêu và các bản nhạc phối. Sắc màu thu của hoa thạch thảo đã gieo nhiều cảm hứng cho hồn thơ tứ nhạc. Và dòng nhạc Phạm Duy là những mối duyên đã hợp thành bản nhạc “Mùa Thu Chết” một ca khúc rất nổi tiếng trong thập niên 70 tại Sài Gòn. Mùa thu chết là tên một bài hát của Phạm Duy sáng tác năm 1965, phổ từ bài thơ tiếng Pháp L’Adieu của Guillaume Apollinaire mở đầu bằng 2 câu:
“Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo,
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi”
Những bài thơ hay về hoa thạch thảo
Nổi bật nhất khi nói đến hoa thạch thảo đó là bài thơ “L’adieu” của Guillaume Apollinaire :
L’adieu
J”ai cueilli ce brin de bruyère
L”automne est morte souviens-t”en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps brin de bruyère
Et souviens-toi que je t”attends
Nhà thơ Bùi Giáng đã dịch :
Lời vĩnh biệt
Ta đã hái nhành lá cây thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tương phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó…
Thơ hay về hoa thạch thảo
Mùa Thu Chết
Mùa thu chết là tên một bài hát của Phạm Duy sáng tác năm 1965, phổ từ bài thơ tiếng Pháp L’Adieu của Guillaume Apollinaire.
“Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo
Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi!
Mùa Thu đã chết, em nhớ cho
Mùa Thu đã chết, em nhớ cho
Mùa Thu đã chết, đã chết rồi. Em nhớ cho!
Em nhớ cho,
Đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa!
Trên cõi đời này, trên cõi đời này
Từ nay mãi mãi không thấy nhau
Từ nay mãi mãi không thấy nhau…
Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo
Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi!
Ôi ngát hương thời gian mùi thạch thảo
Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em.
Vẫn chờ em, vẫn chờ em
Vẫn chờ….
Vẫn chờ… đợi em!”
Mùa Thu Chết (Phạm Duy)
HOA THẠCH THẢO
Thơ: Thanh Hùng
Tay nhẹ ngắt một cành hoa thạch thảo
Ô thật hay thu dạo bước qua rồi
Màu tím buồn ủy mị rất đơn côi
Chợt trong dạ cũng bồi hồi thương nhớ
Lòng tự dối thôi đừng nên than thở
Thu không buồn chắc do ở nơi ta
Nghĩ vu vơ nhìn hoa tím nhạt nhòa
Cho thạch thảo như bài ca buồn bã
Nhìn thạch thảo tím buồn sao thương quá
Như chuyện tình ngày đó đã chia tay
Có loài hoa tim tím mọc nơi này
Chứng kiến được tình vội bay theo gió
Ta luôn thích từng cánh hoa nho nhỏ
Vẻ dịu dàng màu tím đỏ bâng khuâng
Nhìn mùa thu ta lại thấy ngại ngần
Hoa lay nhẹ heo may nâng cánh mỏng
Hoa thạch thảo như tình yêu vô vọng
Vẫn mỉm cười mong ngóng mối tình xưa
Lòng miên man nhớ ngày ấy sao vừa
Giật mình thấy hình như mưa đang đổ.
Thơ hay về Hoa thạch thảo
Em được ví như loài hoa thạch thảo
Vẫn nép mình dưới đám cỏ xung quanh
Em nhỏ nhắn, nở xinh giữa thu buồn bã
Tím một màu, ẩn chứa nỗi cô đơn.
Em bảo rằng yêu em anh sẽ khổ !?
Xa em rồi anh sẽ hạnh phúc thôi anh !?
Và em sẽ không bao giờ yêu ai nữa cả
Vì em buồn và đã khổ do tình yêu ?
Nhưng có biết em là niềm hạnh phúc đó?
Mất em rồi hạnh phúc có còn không ?
Được yêu em là điều anh còn có được
Xa em rồi tình anh cũng chết dần theo.
Anh đã biết tình yêu anh đã chết
Vì một lần lỡ trao hết về em
Xin em hãy làm con tim anh ấm lại
Để lần nữa được nói tiếng yêu em.
Nếu em đang yêu một người yêu khác
Thì ráng giữ cho mình hạnh phúc đó nghe em
Sống thật tốt và đừng bao giờ phiền muộn
Đừng nghĩ nhiều vì anh đã yêu em.
Khi xa em, rồi anh sẽ mãi nhớ
Nhớ một người con gái anh đã yêu
Và anh sẽ trồng thật nhiều hoa thạch thảo
Để em về Hoa vẫn mãi là người anh yêu.
Thương Mùa Hoa Thạch Thảo
Tác giả: Thiên Ân
Hoa Thạch Thảo mọc ra thành bụi
Những đóa hoa ít nói, không lời
Dịu dàng, mộc mạc, tinh khôi
Đến từ nước Ý xa xôi dặm ngàn
Hoa Thạch Thảo muôn vàn ý nghĩa
Phủ trên vai thấm thía đượm buồn
Lẻ loi bàng bạc khói sương
Loài hoa cánh mỏng khiêm nhường bao năm?
Hoa Thạch Thảo đêm nằm trăn trở
Đặt chân vào tuổi nhớ xốn xang
Gập ghềnh, sóng gió gian nan
Cuối thu lặng lẽ mơ màng thâu canh
Hoa Thạch Thảo mong manh đố biết?
Tình thoáng qua nuối tiếc gặm mòn
Một triều yếu đuối thiệt hơn
Vỗ chân chín chắn vàng son mọc đầy
Hoa Thạch Thảo đó đây, đây đó
Buông nhẹ nhàng lấp ló hồn cây
Tình yêu mưa nắng đắng cay
Tiếc chi một cái nắm tay vụng về
Hoa Thạch Thảo mân mê tay ngọc
TRẮNG, TÍM mùa ngang dốc mùa thu
Thất tình ngọn gió vi vu
Thương mùa Thạch Thảo ai ngu ngơ lòng ?
Ngày 8/3/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)
Thơ về hoa thạch thảo
Thạch Thảo Tím Thu Phai
Tác giả: Trần Thanh Xuân
Một sớm mai tím trên tay thạch thảo
Rưng rưng buồn thu ca khúc chia ly
Gió heo may nức nở điệu bi ai
Sầu dâng ngập nhớ trượt dài lấp lối
Vài sợi nắng hửng lên như cố níu
Một khoảng trời xanh ngắt khối tình si
Thạch thảo buồn màu cứ nhạt dần đi
Thành cánh mối ướt nhòe trong mưa lạnh (*)
Mắc nợ nhau suốt mùa vàng xao xác
Nụ hôn nồng ai chẳng kịp trao ai
Mùa thu ơi sao vội vã ra đi
Để ầng ậc một niềm đau tiếc nuối
Thôi đành vậy ai nhặt về trăng vỡ
Hàn gắn vào đắp đổi vết thu phai
Đêm hoang dài thạch thảo mộng liêu trai
Gom góp tím viết thơ tình dang dở.
Đời Hoa Thạch Thảo
Tác giả: Đoạn Trường
Tôi khóc cho đời loài hoa Thạch Thảo
Có bao lần nghệ sĩ hát mộng mơ
Hòa vào nhau những cung điệu ngây ngô
Lời điệp khúc vỡ tan loài hoa dại
Ôi! loài hoa vỡ mang nhiều ngang trái
Cánh xoải ra khua con gió buông sầu
Nhụy hoe vàng nhẹ vuốt chút thương đau
Phơi màu tím, tính tháng ngày bạc bẽo
Thương Thạch Thảo! sống kiếp người muôn nẽo
Tắm gian truân, dầm đầy bụi phong trần
Dáng rả rời, cội rễ, mòn gót chân
Rồi hoa dại cũng vùi vào quên lãng
Tôi khóc cho đời loài hoa lãng mạn
Đã có lần thầm vẽ nét yêu hoa
Nhưng không sao vẽ được nét hiền hòa
Vì hoa ấy kiêu sa và tuyệt diệu
Nhớ những khi tôi dạo buổi chiều
Cành hoa Thạch Thảo bỗng liêu xiêu
Phất phơ theo gió chịu đau đớn
Lặng lẽ qua ngày trông đáng yêu
Sớm biết rằng đây… hoa sướng ít
Đã nghe từ ấy… chuyện buồn nhiều
Trong tôi, choáng váng một màu tím
Tự khẽ than thầm đời quạnh hiu
Loài hoa Thạch Thảo tôi yêu
Mong đừng bẻ gãy, nương chìu giùm tôi!
Thạch Thảo Tím
Tác giả: Dã Tràng Cát
Anh rất yêu những cánh hoa thạch thảo
Thật âm thầm, thật giản dị em ơi
Những buổi chiều bên vệ đường bờ đá
Cứ gợi lòng nhung nhớ sắc tinh khôi.
Ai cũng bảo nơi ấy chất muộn phiền
Mà tâm tư anh sao luôn rạo rực
Cánh nhỏ đơn sơ, rất đỗi thục hiền
Một biển thắm vương màu thanh khiết quá!
Ai đem thơ vương quyện giữa hồn anh
Màu lam tím giọt sâu trong mắt biếc
Chẳng thoảng hương nhưng ngọt nhuỵ sương mành
Thẩm thấu đến tim anh tình ý nhị.
Trời cô lạnh em thạch thảo chờ mong
Anh chưa đến mà lòng đang muốn đến
Sương sẽ rơi đêm trên cánh trắng trong
Lệ tâm anh muốn vỡ oà vào hội.
Ta sắt son giữa lòng đời thanh vắng
Dậy ánh dương xanh lịm bóng tà huy
Thạch bên thảo bởi niềm tin vĩnh thắng
Thượng đế an nhiên dõi bước biên thuỳ.
Vịnh Hoa Thạch Thảo
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Dù cho nắng bão vẫn kiên cường
Nảy lộc đâm chồi dẫu gió sương
Chẳng sắc thơm nồng như cẩm chướng
Đơn thuần giản dị cũng là hương.
Ngày qua nở rộ người chiêm ngưỡng
Tháng lại đâu tàn lắm kẻ thương
Bãi đá chen lên nằm vất vưởng
Âm thầm lặng lẽ mộc ven đường.
Cành Hoa Thạch Thảo
Tác giả: Hồng Dương
Dòng cát bụi mãi trôi về vô tận
Cạnh ven đường hoa vẫn cư nghiêng chao
Đêm lắng nghe con gió thoảng nơi nào
Hương thạch thảo say hòa trong đêm vắng
Cành Thạch Thảo hồn nhiên hong cánh nắng
Đã bao lần chiều nâng ánh mộng mơ
Gửi vào hồn cung nhạc hát đợi chờ
Tình điệp khúc bên bờ xa hoang dại
Cánh hoa nở giữa dòng đời ngang trái
Tím cả chiều sắc trải rộng bao la
Cho làn sương hòa lẫn ánh trăng ngà
Cánh hoa mỏng tỏa ra màu hiền dịu
Hoa Thạch Thảo kiêu sa và huyền diệu
Để câu thơ vương quyện giữa hồn chiều
Để mùi hương ngưng ngọt nhụy mỹ miều
Tình ý nhị hương phiêu bồng trong gió
Mặc cát bụi cứ ùa qua ngọn cỏ
Em là hoa trăng tỏ sáng trong lòng
Anh là chiều đứng đợi giữa mênh mông
Mặc dòng chảy đời giông mưa thác lũ….
Xem thêm