Thưởng thức chùm thơ hay về hoa giấy nổi bật trước sân nhà
Hoa giấy nổi bật và nhiều màu sắc, càng khô cằn hoa càng nở rộ. Hoa mang cái vẻ mộc mạc đơn sơ tượng trưng cho tình yêu chung thủy.
Hoa giấy luôn luôn nổi bật và nhiều màu sắc, càng khô cằn hoa càng nở rộ. Hoa mang cái vẻ mộc mạc đơn sơ tượng trưng cho tình yêu tuy khô cằn nhưng đầy lòng chung thủy. Chính vì thế, hoa giấy luôn là chủ đề mà nhiều thi ca hướng tới để đem lại những vần thơ hay và ý nghĩa nhất.
Hoa giấy
Anh trở về căn nhà cũ không em
Hoa giấy rơi như ngày xưa xa lắc
Vẫn nhẹ nhàng như những dòng nước mắt
Rớt nhẹ bên thềm lơ đãng chiều đông
Gió lạnh lùng như kí ức mênh mông
Hoa rơi mãi vô tình trong thinh lặng
Chẳng còn bài thơ đã từng viết tặng
Hoa giật mình, rớt khẽ xuống tay anh
Anh ngậm ngùi vì hoa giấy mong manh
Chẳng giữ được em, dù là chiếc bóng
Và khi đại dương dạt dào cuộn sóng
Anh vẫn là dòng nước lững lờ trôi…
Hoa giấy bây giờ vẫn là hoa giấy thôi
Vẫn bay khẽ trong hoàng hôn lộng gió
Lặng lẽ thả mình giữa không và có
Chẳng biết là mãi mãi hay mong manh
Có lẽ nào chỉ là của riêng anh
Dông bão, lặng yên, ngậm ngùi, tiếc nuối?
Hoa vẫn rơi đẹp như lần hẹn cuối
Như chưa bao giờ biết đến đổi thay
Chùm hoa rung mình khi ngọn gió lay
Anh biết mùa đông chẳng còn hoa nữa
Nơi xa vô tận, mình anh đứng giữa
Có cánh hoa nào nhẹ rớt trên tay…
Nỗi lòng hoa giấy
Ngày ngày em giẫm bước qua tôi
Có thoáng trong tim chút bồi hồi?
Có nhói đau lòng khi gió thoảng?
Có xót thương thay kiếp thân này?
Thuở ấy em tôi tròn đôi chín
Miệng cười lúng liếng, má hây hây
Mắt tròn trong vắt đen lay láy
Mình hạc xương mai duyên dáng thay!
Tôi chỉ là tôi chàng thi sĩ
Đem bao mộng mị rải theo mây
Lụi cụi trải lòng vào trang giấy
Lận đận lao đao xác thân gầy
Tôi sống đơn côi trong chiếc bóng
Đớn đau rũ rượi bệnh tật đầy
Em nhà bên cạnh hằng chăm sóc
Hồn tôi vời vợi mối tình say
Rồi bỗng một hôm tin sét đánh
Em tôi rạng rỡ buổi vu quy
Cười tươi em bước ngang qua ngõ
Pháo đỏ rộn ràng ngập lối đi
Tôi lần men theo ven hàng giậu
Tim tôi rạn vỡ máu tuôn trào
Máu thẳm lẫn hòa theo dòng lệ
Tôi gã tình si gục bên rào
Tôi hóa thân thành một loài hoa
Tóc tang màu trắng lúc chia xa
Đỏ thắm máu đào như xác pháo
Uá vàng trang giấy kẻ lao đao
Âm thầm lặng lẽ mọc bên rào
Hàng giậu ven tường quấn quýt leo
Như tấm thân côi tàn tạ ấy
Hồng phai theo gót em mang theo
Hoa giấy là tôi chính là tôi
Đỏ thắm khi em khẽ môi cười
Uá vàng những lúc em buồn bã
Trắng màu sương khói mắt lệ rơi
Hạnh phúc em là hạnh phúc tôi
Một trời thương nhớ, nhớ thương ơi…
Lệ có bào mòn tình vương vấn
Lả tả hoa rơi rớt rụng đầy.
Tôi cũng chỉ là loài hoa giấy!
Đem bao thương nhớ rắc vương đầy
Có đầy ngây ngất lòng lữ khách?
Đành để hoa tàn theo gió bay?
Tôi vẫn là tôi loài hoa giấy!
Khách đa tình nào hứng trên tay?
Có thương cho kiếp loài hoa giấy
Mỏng mảnh mong manh rụng tháng ngày.
Hoa Giấy
Tác giả: Đỗ Ngọc
Anh tặng em nhành hoa giấy
Biểu môi em ” hỗng chịu đâu ”
Hoa không thơm sắc thì nhàn nhạt
Đâu thể sánh bằng hồng huệ cúc lan
Màu của huệ chói chang là nắng
Nghĩa sâu xa thành kính dâng ông bà
Cúc đồng tiền mỹ miều những cánh hoa
Nàng như đóa hồn nhiên e thẹn
Nhánh lan rừng đẹp mê ly người ạ
Vươn cánh tay chọt thủng cả bầu trời
Nàng chao mắt nắng phải rụng rời
Dáng thướt tha mỹ nhân quyến rũ
Sương thách thức vạn vì tinh tú
Rạng rỡ như em không? – Tiếng nói hoa hồng
Nàng đánh thức cả giấc ngủ mùa đông
Ngôi vị nữ hoàng đến gió phải đồng tình
Thì cớ gì không tặng em hoa xinh
Mà lại tặng nhành bông hoa giấy?
” Cô bé ạ ! ” Anh mỉm cười thỏ thẻ
Hoa đơn sơ mộc mạc tựa tình mình
Em ” À há ” quên hết lời biện minh
Nhìn vào mắt anh sâu thẳm
Biển tình yêu dạt dào dâng sóng
Hoa giấy đầu đời em ép tận vào tim
Hoa Giấy Nhà Em
Tác giả: Thiên Ân
Nhà em có giàn hoa giấy
Bốn mùa trăn trở trăng sao
Ngày anh về ngang trông thấy
Bướm ong thơ thẩn nơi nào?
Cánh hoa khoe duyên làm dáng
Sắc màu tỏa nắng bên hiên
Gió xuân thả câu lãng mạn
Cho mùa tóc gió ngoan hiền
Nhà em vẫn còn khép cửa
Hoa nở âm thầm bâng khuâng
Giọt nắng thất tình từ bữa
Chân em bén gót phong trần
Rêu phong nằm im ỉm khóc
Chờ đợi , đợi chờ vốn lâu
Sợ sệt bóng gầy cô độc
Nghiêng mình lượm lặt trái sầu
Đâu đây ai ngồi gieo mộng ?
Thương nhớ nằm ngủ chiêm bao
Em ơi trời cao đất rộng
Thời gian phương thuốc nhiệm màu
Nhà em có giàn hoa giấy
Bức tranh cuộc đời xanh trong
Bây giờ đã sang tháng mấy?
Nụ hoa phong kín tuổi hồng
Màu Hoa Giấy Vu Qui
Tác giả: Hoa Du Kha
Trên giàn hoa giấy, ánh trăng suông
Đôi cánh hoa rơi chợt thấy buồn
Há miệng chờ trăng, trăng chẳng rụng
Máu rền tợ sóng. Ngón tay thuông.
Những làn mây trăng nổi vân nu
Vài tiếng dế kêu đêm tối mù
Ngự trị hồn ai trên áng gió
Thời gian rũ bỏ, tình đi tu.
Xanh hàng tơ liễu vươn ngang trời
Ngã nghiêng tâm sự dạ rối bời
Ta nhớ người xa, từng kẻ tóc
Khóc cười đồng vọng đứt tươm hơi.
Đêm nay một nửa ánh trăng thôi
Chú cuội cây đa lặng lẽ ngồi
Xác pháo vu qui , rơi lãi rãi
Thơ bay, che khuất nửa chân trời.
Dưới giàn hoa giấy kẻ tình si
Giấy bút hoang liêu nói những gì
Rủ rỉ trăng nằm ngang sóng mắt
Mơ màng trăng rụng dưới hàng mi.
Hoa giấy
Một năm rồi vào mùa giấy nở hoa
Thấp thoáng dáng ai bóng chiều tà
Thu về man mác sầu giăng phố
Dõi cánh chim trời khuất nẻo xa
Đã một năm rồi thu lại qua
Yêu dấu ngày xưa có nhạt nhoà?
Trách người quay bước vui duyên mới
Hay mỗi đêm về tự trách ta
Duyên trần ai ngỡ lúc phôi pha
Ép cánh hoa rơi để gọi là
Lưu chút tình si vào trang vở
Những khi buồn nằm lắng nghe ta
Những bài thơ về hoa giấy không tên không tuổi
Bài 1
Một khi em đã sang ngang
thì bông hoa giấy cháy tan trong chiều
nhớ thương bóng dáng dập dìu
Hoa giấy buồn tuổi quạnh hiu một mình
Giấy thương, giấy khóc cuộc tình
Của người con gái nghìn trùng xa xôi
giấy yêu quá đôi vần môi
cho lòng giấy thấy bồi hồi chiều đông
Từng chiều giấy ngồi ngóng trong
Mong cho người ấy sẽ mau trờ về
Bên dàn hoa giấy hẹn thề
Cùng nhau xây đắp muôn ngàn ước mơ
Bài 2
Hoa giấy thơ, bơ vơ trong chiều gió
Thơ tình buồn, tôi viết hoa giấy mơ
Mãi tôn thờ một tình yêu thần thánh
Dù từ lâu đã vỡ mộng xuân xanh
Phải chăng là hoa giấy quá mong manh
Bởi mất đi, hết những giấc mộng lành
Hoa giấy khờ mãi mê man chìm đắm
Trong giọt sầu, trong chiều gió hanh hanh
Bỗng đột nhiên giọt nước mắt long lanh
Nhòa trên mí mắt hoa giấy hóa thành
Giọt lê buồn người đang nhìn hoa giấy
Một chàng trai đang độ tuổi xuân thanh
Một tình yêu có nói cũng không thành
Chuyện tình buồn chàng trai trẻ thầm gánh
Không trách ai chỉ tội mình không phận
Hoa Giấy
Tác giả: Ngấn Lệ Sầu
Em có quay về con ngõ nhỏ ngày xưa
Nơi hoa giấy lặng câm chờ vò võ
Nhớ ngày xưa ai chờ ai trước ngõ
Đón người kia,giờ tan lớp đi về
Em có còn không mái tóc thề
Tuổi học trò từng làm ai sao xuyến
Như hoa kia giản đơn nhưng thánh thiện
Không mùi mè cũng chẳng chút kiêu sa
Em còn nhớ không tên một loài hoa
Thửa ngày xưa em thường hay thắc mắc
Hoa buồn chi sao mang màu tím lặng
Điểm trắng buồn như pha chút tang thương
Ngày ấy ai nhìn ai thấy thương
Nói rằng hoa giống như là em đó
Tím thủy chung đứng chờ ai trước ngõ
Trắng hồn nhiên, tinh khiết chẳng pha màu…
Gió đông về xơ xác những cành lau
Nơi ngõ nhỏ một mình ai cô lẻ
Hoa vẫn chờ ai, thủy chung lặng lẽ
Sắc hoa buồn tô vẽ chút sầu thương ………..
Xem thêm