Chùm thơ hay về hoa lộc vừng nở rực khi hoàng hôn xuống
Thơ ca ngợi vẻ đẹp của hoa lộc vừng nở rộ mỗi khi mùa về mang vẻ đẹp rực rỡ là nguồn cảm hứng trong thi ca mỗi khi hoàng hôn buông xuống.
Hoa lộc vừng nở 2 lần trong một năm vào cuối Xuân đầu Hè và cuối Thu đầu Đông khoảng tháng 2 và tháng 10 dương lịch. Hoa nở khi hoàng hôn buông xuống.. Nắng tắt… Sương mù dày đặc. Giữa đêm là thời điểm hoa nở đẹp nhất… Sáng sớm hoa tàn rụng… Cánh hoa rơi lả tả xuống mặt hồ yên ả và trải thảm đỏ trên lối đi bên hồ.
Thơ ca ngợi vẻ đẹp của hoa lộc vừng nở rộ mỗi khi mùa về mang vẻ đẹp rực rỡ là nguồn cảm hứng trong thi ca.
Mùa hoa lộc vừng
Thơ: Bằng Lăng Tím
Lộc vừng nở trắng đầu cành thơm ngát
Hương tỏa bay ngào ngạt khắp nẻo đường
Lá xanh màu lấp lánh những giọt sương
Bình minh hé nắng vương trên lối nhỏ
Mùa đã cũ kỷ niệm xưa còn đó
Hai đứa mình chung ngõ mến thương nhau
Tháng năm em chờ anh ngỏ lời đầu
Mong duyên thắm trầu cau trao ước hẹn
Xuân rồi nhỉ dập dìu đôi cánh Én
Giữ trong tim nguyên vẹn bóng hình anh
Bến yêu xưa ta xây đắp mộng lành
Mùa hoa nở tình xanh thêm thắm đẹp.
Góp một màu xuân
Thơ: Nguyễn Thị Thuần
Mùa xuân về giữa khung trời
Mặt hồ đỏ bóng hoa rơi Lộc Vừng
Lặng thầm từng nốt rưng rưng
Gió qua xao động điểm từng đài hoa
Nổi trôi góc cạnh chiều xa
Mùa xuân điểm xuyết lụa là chân dung
Đẩy lùi vọng tưởng đỉnh chung
Ngồi bên hồ lặng điệp trùng Ly Tao
Giữa ngày mà rất chiêm bao
Hồ Gươm phong nhụy lối vào Điển Kinh
Cỏ xanh vây kín an bình
Nét phong rêu nhuộm đăng trình lối xưa
Thoảng nghe tiếng trúc xa đưa
Lung linh từng đợt hoa mùa phiêu du
Đan thêu mặt nước hư phù
Cõi hồn lắng đọng thiền tu cuộc tình .
Hoa lộc vừng
Thơ: Hương Thu
Hoa dây từng chùm nhỏ
Rực sắc đỏ hồng tươi
Chim ríu rít gọi mời
Bình minh chơi vơi gió
Lời yêu ai vừa ngỏ
Em có rạo rực lòng?
Nắng si tình chờ mong
Nhớ thương mưa sướt mướt
Lá vừa thay xanh mượt
Cây trổ nụ xòe bông
Hoa trải thảm lụa hồng
Đón tình nồng em đến
Lòng khát khao trìu mến
Cây buông mành kết hoa
Rắc lộc tới muôn nhà
Cho tình ta thắm mãi.
Ngắm hoa lộc vừng
Thơ: Đăng Tú
Lộc vừng loài cây thanh cao
Màu hoa đỏ, trắng ngọt ngào dễ thương
Mùa đông lá vẫn xanh đường
Tháng sáu hoa nở rụng vương sân nhà
Xum xuê cành lá xen hoa
Lá xanh hoa đỏ là đà sáng mai
Hoa mọc thành những sợi dài
Gợi thương gợi nhớ lòng ai sớm chiều
Ngắm hoa lại nhớ bao điều
Ngày xưa hai đưa sáng chiều nhặt hoa
Kết thành vương miện đôi ta
Chơi trò chồng vợ một nhà thật vui..
Ngắm hoa giờ thấy bùi ngùi
Bao nhiêu chuyện cũ chôn vùi thời gian…
Chiều hoa nở sáng hoa tàn
Tình yêu còn mãi không tan trong lòng.
Hoa đỏ trên lối cũ
Thơ: Cầm Đỗ
Trở lại bần thần bên phố xưa
Lộc vừng buông xoã gió đòng đưa
Hồ Tây bảng lảng chiều sương phủ
Cảnh cũ người đâu giọt nắng thưa
Ta vẫn cùng nhau một lối này
Con đường rớt đỏ cánh hoa bay
Hoa vương trên áo và trên tóc
Nghiêng dáng ai chiều say ngất ngây
Giờ chỉ mình ta ở chốn đây
Chiều buông trải thảm cánh hoa dày
Hoa rơi như cứa lòng… thêm nhớ
Người đã xa rồi cuối nẻo mây
Sao vẫn nồng nàn cái nắm tay
Như còn ánh mắt đến mê say
Dáng ai đứng đó sau vòm lá
Đắm đuối yêu thương đến đủ đầy
Hoa rơi lối cũ… cứ đầy vơi
Đỏ sắc hồng tươi nói hộ lời
Màu trái tim yêu luôn thắm đỏ
Vì nhau chờ đợi… đến muôn đời.
Hoa lộc vừng
Chiều buông
Thơ: Cầm Đỗ
Lộc vừng rực đỏ sắc hoa
Ngàn tia nắng đọng kiêu sa ngỡ ngàng
Nhẹ rơi bao giọt bàng hoàng
Cùng em tan giữa mênh mang Tây Hồ
Hoàng hôn bao lớp sóng xô
Cánh hoa rơi rắc chẳng khô sắc màu
Người xưa sao vội đi mau
Màu thương màu nhớ nơi đâu em tìm
Sóng lòng sao chẳng lặng im
Cứ cuồn cuộn vỗ đi tìm tình nhau
Hoa buông bao chuỗi rực màu
Chiều buông mấy ngả mà đau hỡi chiều.
Lộc vừng thổn thức
Thơ: Lê Hoàng
Lộc Vừng thổn thức nhớ về ai ?
Từng cánh đung đưa những chuỗi dài
Đỏ thắm khu vườn hoa trải nụ
Hương nồng thoang thoảng gió vờn lay
Hai mùa hoa Lộc vẫn trĩu sai
Nhớ nhớ thương thương một gót hài
Có phải lệ rơi từng cánh đỏ
Ươm ngàn giọt tủi Hạ chia tay.
Khắc khoải hương nồng buổi chiều nay
Bâng khuâng giọt nắng vướng mi gầy
Còn đây hoài niệm mùa Hạ trước
Uống cạn men tình đã lụy say.
Hoa lộc vừng
Lộc vừng hoa rụng
Thơ: Chiều Mưa Qua Phố
Lộc vừng hoa đỏ như son
Nở ra vài tiếng chỉ còn cuống không
Nguyên nhân cũng tại lũ ong
Cả bầy chích hút làm bông rụng rời
Bà con nói đẹp quá trời
Cả làng kéo đến bao lời ngợi khen
Giờ đây chỉ tiếng kêu rên…
Cây này xấu quá trồng lên làm gì
Hoa đẹp sớm phải rụng đi
Để cây tàn tạ là vì lũ ong
Chúng phá chẳng chút đau lòng
Để hoa rơi rụng chất chồng lên nhau
Nhìn hoa rơi rụng mà đau
Còn đâu hoa đẹp nở màu đỏ tươi
Giờ đây thật khó vui cười
Khi hoa tàn tạ, bao người đều chê.
Hoa lộc vừng
Lưu lại mùa hoa
Thơ: Lê Lan
Lộc vừng đã nở đầy cây
Ở đâu ong, bướm từng bầy kéo sang
Ôm hôn lấy nhị sổ sàng
Để thân nghiêng ngả xốn xang giữa chiều.
Tô màu đỏ thắm đáng yêu
Cành đâm tua tủa ra nhiều chuỗi bông
Tựa như những ngọn nến hồng
Ai mang treo giữa khoảng không cháy bừng.
Kiêu sa vẻ đẹp lộc vừng
Vội vàng khoe sắc bỗng dưng lụi tàn
Khi màn đêm đã vội tan
Thấy ngay mặt đất với ngàn cánh rơi.
Để lưu lại phút rạng ngời
Nhanh tay ta chụp khung trời mùa hoa.
Xem thêm