Tuyển chọn bài thơ hay về hoa bỉ ngạn bi thương ngàn kiếp
Hoa Bỉ Ngạn như một liều thuốc quên lãng đắm chìm vào những đoạn tình đầy đau thương được thể hiện qua những câu thơ ngắn về hoa bỉ ngạn.
Hoa Bỉ Ngạn – loài hoa không thanh khiết, không nhuốm bụi như Bạch Liên. Cũng không cao cao tại thượng ngất ngưỡng trời như vạn hoa chi vương Mẫu Đơn. Bỉ Ngạn mang một chút gì đó buồn thẳm, mang một chút gì đó tà ác, mang một huyết sắc đỏ rực. Bỉ Ngạn Hoa gợi cho ta cái cảm giác chính là trăng trong nước, hoa trong gương, càng ngắm càng muốn nắm giữ. Tưởng chừng như đã có thể nắm giữ được trong tay thì cuối cùng lại phát hiện ra tất cả phải chăng đều là hư hư thực thực.
Bỉ ngạn cũng tượng chưng cho tình duyên nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn trái ngược với những loài hoa tình duyên khác. Vì sự trái ngược đó mà nhiều người đã tìm đến với hoa Bỉ Ngạn như một liều thuốc quên lãng đấm chiềm vào những đoạn tình đầy đau thương. Sau đây mời các bạn cùng xem loạt những câu thơ ngắn về hoa bỉ ngạn hay dưới đây nhé.
Hoa Bỉ Ngạn
Tác Gỉa: Sưu Tầm
Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn.
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can.
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở.
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên…
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp
Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền.
Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu.
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất,
Có hoa không lá, có lá không hoa.
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi…
Bỉ Ngạn Hoa
Bỉ ngạn hoa
Khai nhất thiên niên
Lạc nhất thiên niên
Hoa diệp vĩnh bất tương kiến
Tình bất vi nhân quả
Duyên chú định sinh tử
Bỉ Ngạn Hoa Nở Không Thấy Lá
Bỉ ngạn hoa hoa nở không thấy lá
Sông Vong Xuyên nước sâu tựa trời cao
Sương Giang Nam mưa bụi phủ Nại Hà
Cố nhân cười chặt đứt một hồi duyên”.
“Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn.
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can ”
*Có hoa không lá, có lá không hoa
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi…
Hoa Bỉ Ngạn Duyên Phận
Vong xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất
Có hoa không lá, có lá không hoa
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi
Một ngàn năm ra lá
Một ngàn năm ra hoa
Mãi mãi không bao giờ
Hoa lá được cạnh nhau
Mạn Châu Sa Hoa
Mạn Châu Sa Hoa
Bỉ Ngạn hoa nở
Nở bờ đối diện
Đỏ rực một vùng
Cùng nhớ cùng thương
Lại chẳng được gặp
Một mình một cõi
Bên kia cực lạc…
Hoa Bỉ Ngạn Yêu Tận Tâm Can
Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên…
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp
Nguyện làm tri kỉ bầu bạn nơi cửu tuyền
Vong xuyên bất tận, Bỉ ngạn tịch Liêu
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất
Có hoa không lá, có lá không hoa
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi…
Hoa Bỉ Ngạn – Hồi Ức Đau Thương
Trên đường Hoàng Tuyền… Cạnh sông Tam Đồ… Mùa thu rồi…
Bên bờ bỉ ngạn nở hoa… Đỏ rực khoảng trời… Đẹp đến nghẹn lòng…
Lại buồn bã không nguôi… “Nở nghìn năm, nghìn năm hoa cũng lụi.
Hoa và lá, vĩnh viễn chẳng gặp nhau.
Chuyện tình cảm, không phải vì nhân quả.
Duyên phận này, đã định tử sinh rồi.
Ngàn Năm Hoa Nở – Ngàn Năm Hoa Tàn
“Bỉ Ngạn hoa nở hai lần
Một nghìn năm hoa nở
Một nghìn năm hoa tàn
Hoa lá vĩnh viễn không thấy nhau.
Bỉ Ngạn Hoa Duyên Phận
Bỉ Ngạn hoa, nở rộ bờ đối diện
Chỉ thấy hoa lại chẳng thấy lá đâu
Nở nghìn năm, nghìn năm hoa cũng lụi
Hoa và lá, vĩnh viễn chẳng gặp nhau
Chuyện tình cảm không phải vì nhân quả
Duyên phận này, đã định tử sinh rồi.
Bỉ Ngạn Hoa Bên Bờ Sinh tử
Bỉ Ngạn hoa nở bên bờ sinh tử
Sông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòng
Mạnh Bà Thang là ai quên ai nhớ
Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông
Xem thêm