Thưởng thức những bài thơ hay về hoa tím lãng mạn
Những áng thơ, những bài nhạc hay đã nói về cái sắc hoa tím, và dường như tất cả đều là những câu chuyện tình buồn sâu thẳm.
Rất, rất rất nhiều những áng thơ, những bài nhạc hay đã nói về cái sắc hoa tím, và dường như tất cả đều là những câu chuyện tình buồn sâu thẳm.
Đứng trước một bông hoa tím, hẳn rằng trái tim bạn không khỏi rung động trước vẻ đẹp hài hòa nhưng cũng không kém phần lãng mạn đó. Màu tím tuy bình dị nhưng luôn cho ta cảm giác thật nhẹ nhàng và êm dịu. Với những trái tim đa cảm, thì màu tím sẽ là sự lựa chọn số một trong cuộc sống của mình.
Màu tím yêu thương
Thơ: Đức Trung – TĐL
Tôi yêu chiều TÍM hoàng hôn
Bâng khuâng trong dạ TÍM hồn mộng mơ
TÍM trong khắc khoải đợi chờ
Nhớ bằng lăng TÍM ngẩn ngơ ven đường.
TÍM hoa sim mãi vấn vương
TÍM hoàng lan thấy tình thương ngọt ngào
TÍM vào nỗi nhớ chênh chao
TÍM trong kỷ niệm đi vào giấc mơ.
TÍM buồn trước cảnh bơ vơ
TÍM màu thương nhớ đợi chờ người dưng
TÍM yêu – ai cấm ta đừng?
TÍM câu thơ viết nửa chừng gãy đôi…!
Nhớ người tim TÍM bờ môi
TÍM sầu lẻ bóng nửa đời ngóng trông
Nhớ nhung TÍM cả cõi lòng
TÍM màu chung thủy nhớ mong người về.
Chùm Hoa Núi Tặng
Thơ: Huy Cận
Anh đi anh hái chùm hoa núi
Về tặng lòng em yêu nhớ anh
Hoa tím thuỷ chung không có tuổi,
Hoa lan trong trắng khẽ nghiêng mình.
Lại có hồng say gai cũng thơm,
Hoa thia chi chít cánh thuê cườm,
Hoa mua thưở nhỏ làng bên núi.
Anh hái cùng sim ăn bỏ cơm.
Gió núi em ơi thổi vút về.
Nghìn hoa hương lạ sắc say mê
Lòng anh hái cả cho em đó,
Hái cả chùm mây, sợi gió se.
Hoa nhớ hoa thương hoa đợi chờ
Hoa hương da thịt nối hồn mơ
Lòng anh là cả vùng hoa núi
Ấp ủ lòng em muôn cánh thơ.
Miền nhớ màu tím
Thơ: Thu Hà
Em lạc bước giữa vườn hoa tím nở
Gợi trong lòng bao nỗi nhớ về anh.
Thuở đôi mươi em từng được dỗ dành
Trong miền nhớ cùng anh bên vườn tím.
Một chiều xưa anh hái nhành lan tím
Rồi nhẹ nhàng cài lên mái tóc em.
Ngỏ lời yêu…anh hứa cũng thật nhiều
Mãi thuỷ chung như nhành lan màu tím.
Đi bên anh một chiều hoàng hôn tím
Anh bảo rằng màu tím của đôi ta.
Hứa đi em tình ta mãi mặn mà
Giây phút ấy…em vỡ oà hạnh phúc.
Một mùa đông…bên dòng sông uốn khúc
Anh nói lời chúc phúc “chỉ riêng anh ”
Em ngỡ ngàng…nước mắt cứ vòng quanh
Sao có thể…tình anh phai nhạt vội ???…
Trong tim em niềm đau nhân gấp bội
Lục bình trôi nhuộm tím khúc sông buồn
Tình yêu nào thuở màu tím yêu thương
Giờ lạc mất….chỉ mình em chờ đợi…
Lịm Tím Mùa Xoan
Thơ: Huỳnh Minh Nhật
Chiều nay về nghe mùi hương xoan chín
Rơi tả tơi biêng biếc tím mây chiều
Có anh chàng mơ mộng chuyện tình yêu
Đi trên lối giăng đầy hồn hoa tím
Tím lạnh lùng hay tím còn tha thiết,
Để lòng người hoài da diết chờ mong?
Gió thoáng qua gieo rắc chút hương nồng
Chẳng ấm được cả khoảng tình lạnh lẽo
Xuân đưa người dạt trôi về tám nẻo
Mùi thơm hương hỏi ai đợi ai chờ
Chợt thẫn thờ xoan tím cả vần thơ
Tím con phố tím bóng người xa vắng
Đường lối cũ chiều nay trời hanh nắng
Xoan hững hờ lẳng lặng ngập ngừng rơi
Vắng dáng em hoa chiều rơi rất nặng
Xa nhau rồi, chỉ tội cánh hoa xoan…
Chuyện Loài Hoa Tím
Thơ: Đông Phương Hạo
Bất chợt loài hoa tím
Phơi mình trong nắng trong
Mộng nhu huyền khoe nở
Đợi ai, chưa lấy chồng?
Thời gian như cánh gió
Đã mấy độ hè sang
Nắng chiều nay thui thủi
Một nỗi buồn miên man
Em về nơi xứ khác
Duyên se nhuộm sắc hồng
Bên hiên chùm hoa tím
Biết có còn nhớ không
Tha phương chiều trở lại
Em tay hát tay đưa
Bâng khuâng tôi thầm nhắc
Hoa tím đã về chưa?
Hoa Tím Chiều Buông
Thơ: Huỳnh Minh Nhật
Con phố cũ ngày xưa mùa hoa tím
Có em tôi thả bước những hôm chiều
Phượng nở chớm chút tình bên gió hạ
Tím lên đời những nét mực thương yêu
Em tôi có những sầu trong đáy mắt
Nên gió mây em cất ở tâm hồn
Rồi một buổi người về theo nắng gọi
Hoa đã tàn bên ngưỡng cửa hoàng hôn
Mưa chẳng rớt nhưng lòng tôi ướt đẫm
Phố chợt buồn như đứng khóc cố nhân
Ráng hồng chết những mùa hoa biệt tích
Bước tôi đi… làn khói thuốc ngại ngần
Con phố cũ bây chừ xa lạ quá!
Tôi đứng đây buốt giá lệ ngàn hàng
Cỏ đã úa dãi màu chân mộ chí
Một khối sầu hoa trắng liệm hương tang
Nay tôi về cũng độ tháng tư sang
Sao phố xưa lạnh vắng những phai tàn?
Phượng xơ xác nỗi sầu đêm gió hạ
Tím lên đời những nét mực ly tan…
Hoa Tím Ngày Xưa
Thơ: Cao Vũ Huy Miên
Con đường em về ban trưa
Hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ
Tuổi em vừa tròn mười bảy
Tóc em vừa chớm ngang vai
Con đường em về mưa bay
Ta đứng trông theo bao ngày
Từ bao giờ lòng cứ ngỡ
Yêu người mà nào có hay!
Con đường em về thơm hương
Ngọc lan khuya rụng trong vườn
Tiếng dương cầm đâu lặng lẽ
Đưa ta về phía cuối đường
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa…
Hoa Tím
Thơ: Nguyễn Khánh Chân
Hoa tím ngày xưa đã mất rồi
Còn đâu nhung nhớ những chiều rơi
Ngỡ ngàng ánh mắt buồn hoang vắng
Ngây ngất bờ môi nét rã rời
Tóc rối hững hờ buông sợi nhớ
Vai gầy ngơ ngẩn tiếc chơi vơi
Giáo đường vang vọng lời ca thánh
Có tiếng chuông lơi điểm giữa đời
Cành Hoa Tím
Thơ: Nguyễn Vạn Thắng
Hoa tím là màu tôi vẫn thương
Vì hoa gợi nhớ nỗi buồn vương
Hoa tàn lại nở theo năm tháng
Hoa tím tôi yêu mọc cuối đường
Hoa tím màu hoa đượm nét yêu
Vì hoa tôi đã đắm say nhiều
Hoa là tất cả niềm nhung nhớ
Sưởi ấm lòng tôi những buổi chiều
Hoa tím màu hoa của vấn vương
Vì nàng hoa ấy gợi niềm thương
Tôi từng đem ép vào trang sách
Ðem tặng người yêu trước cổng trường
Hoa tím ngày xưa tuổi học trò
Màu hoa duyên dáng tuổi ngây thơ
Em thường vẫn bảo màu thương mến
Ấp ũ tình ta với mộng mơ…
Hoa tím vẫn màu yêu mến xưa
Màu hoa kỷ niệm nói sao vừa
Ngày mai nếu lỡ hoa tàn úa
Thử hỏi xa rồi ai đón đưa…
Hương Hoa Tím
Sáo lắt lay đưa… Gió cũng buồn
Tôi nén lòng tôi lệ vẫn tuôn
Mùi hương Hoa Tím còn vương đó
Như nhắc lòng tôi những chuyện buồn
Ngày mai ai biết… có tươi hồng ?
Hay cũng mình tôi… chiếc bóng không ?
Lạc lõng giữa đời ôi oan nghiệt
Thề xưa hẹn cũ chỉ tôi mong
Nói thế sao tim vẫn cứ chờ
Mong màu áo Tím mãi như mơ
Vòng tay khép kín đêm hò hẹn
Trăng gác đầu non… thơ đối thơ
Hoa Tím Ngày Xưa
Thơ: Băng Nguyệt
Tím xưa tím của ngày nào
Xa nhau là hết buồn đau làm gì?
Không còn vuơng vấn nguời đi
Không còn luyến tiếc mấy khi hẹn hò
Bến xưa chẳng ngóng bóng đò
Đò buồn chi để gió mưa lạnh lùng
Không còn nữa giấc mộng chung
Thì thôi chấm hết nhớ nhung cũng thừa
Tím giờ mãi của tím xưa
Nhưng nguời năm đó say sưa phương nào?
Xem thêm