Thưởng thức những bài thơ hay nhất về hoa ngọc lan

Thưởng thức những bài thơ hay nhất về hoa ngọc lan

tronghoa.vn 24/09/2020 05:10

Hoa ngọc lan với hương thơm nồng nàn quyến rũ tựa như men say tình yêu đem đến nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ để thay lời muốn nói.

Hoa ngọc lan với hương thơm nồng nàn quyến rũ tựa như men say tình yêu đem đến nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ. Một khi đã vướng phải thì khó lòng mà quên được. Vì vậy, bài viết dưới đây Trồng hoa muốn chia sẻ đến các bạn chùm thơ hay về hoa ngọc lan tỏa ngát hương thơm.

Những bài thơ hay về hoa ngọc lan 

Hoa ngọc lan

“Trắng thơm giọt sữa trời cao
Lẫn vào vòm lá dì dào thẫm xanh
Hương nồng đã quện vào anh
Xin làm ngọn gió trong lành bên em.”

Hoa ngọc lan

Thơ: Thanh Hà

Ẩn trong đám lá xanh
Một bông hoa trắng muốt
Hương dịu dàng e ấp
Thoảng bay trong gió chiều.

Sâu trong đáy mắt người
Là yêu thương tha thiết
Lời trên môi dè dặt
Ngập ngừng làn heo may!

Ôi! Ngọc Lan, Ngọc Lan!
Cành cây vươn cứng cáp
Nụ hoa tròn e ấp
Yếu đuối và ngây thơ!

Tình em – Hoa Ngọc Lan
Nồng nàn nhưng lặng lẽ
Bao điều da diết thế
Đem ủ kín trong lòng!

HƯƠNG NGỌC LAN

Có một loài hoa tên Ngọc lan
Đêm nay hương tỏa giữa mênh mang
Em cài hoa trắng trên mái tóc
Len lén mắt nhìn, tim chứa chan…
***
Hoa vẫn còn đây, em ở đâu
Sắc hoa vẫn thắm, lá xanh màu
Như hoa, em quá tầm tay với
Để nặng lòng ai những nỗi đau!
***
Biết đến bao giờ ta gặp em
Để cùng san sẽ chút hương đêm
Mình ta trở lại- vườn xao xác
Lác đác cánh hoa rụng trước thềm!
***
Tháng ngày nhớ mãi một loài hoa
Mộc mạc đơn sơ vẫn đậm đà
Hãy cứ tỏa hương vào giấc mộng
Mang tình ta đó đến nơi xa…

Huỳnh Vân Hà

Thương Tiếc Ngọc Lan

Dẫu là sương cùng tuyết
Bao phủ cả bầu trời
Cành Ngọc Lan nụ biếc
Vẫn hiên ngang đâm chồi…
Rồi đây dần dần lớn
Rồi cành cũng dài ra
Nụ hoa xinh mơn mởn
Người và hoa thiết tha…
Một sớm mai thức dậy
Hoa đã nở bao giờ
Trắng tinh như trang giấy
Ta rộn ràng để thơ…
nâng niu hoa ta tưới…
…nhẹ – Sợ cành hoa rơi
Vuốt ve chồi lá mới
Ta nghe lòng chơi vơi
Ngày qua dù rất nhẹ
Một chiều hoa kém xinh
Vội vàng ta ru khẻ
Hoa cùng ta – tự tình…
Dẫu yêu thương bù đắp
Ngọc Lan vẫn không tươi!
Trời đổ mưa cùng khắp
Hoa đã vắng giữa đời!
Thương tiếc cành Ngọc Lan
Thẩn thờ ta góp nhặt…
…Cành hoa – Buồn mênh mang
Đâu rồi ? Cành Ngọc Lan ?!

Phương Nam

Bài thơ: Chuyện loài hoa Ngọc Lan

Tác giả: Tắt Nắng

Trước nhà em mùa này rợp bóng Ngọc Lan
Tôi vẫn thường qua hỏi cây rằng bao tuổi
Nếm có nhiều sương và lấy gì đánh đổi
Để len hương lên tóc những ngày

Chuyện thầm thì của giữa tôi và cây
Cây có kể với em không?
sao mắt người ẩn dụ
Tôi chẳng biết màu hoa mùa thu cũ
Có cánh nào rơi
khắc nhớ lên cành?

Tôi cứ ngập ngừng dưới phiến lá màu xanh
Có đôi lần xin em loài hoa ấy
Em lần lữa
thời gian nhanh biết mấy
Lá lao xao
rơi
mùa đã qua đời

Tôi phải về
tôi đành phải về thôi
Đêm chông vênh buồn
đêm rất mỏng
Cuốn xác lá ngang trời
xoay
gió lộng
Cây mãi nhớ mùa
tôi nhớ vết chân tôi.

Thơ: Hoa Ngọc Lan

Tác giả: Hồng Dương

Xin trả lại con đường đầy hoa nắng…
Trả lại đây nõn trắng của hoa lan
Trả lại đây…cánh võng mát bay tràn
Tiếng ru hỡi !…chiều đang say giấc ngủ

Lời yêu mến nói sao đây cho đủ…
Nhớ hôm nào bóng phủ ghế công viên
Dáng ai hiền lả lướt như nàng tiên…
Trong tay ấm …vô miền hương tóc rối….

Em thầm ước đóa Ngọc Lan bao nỗi
Ấp e thơm bỗng trỗi giữa khung trời
Sáng màu trăng ngà ngọc chốn chơi vơi
Bên cửa sổ gió mời hương ngào ngạt

Đêm đêm đến ánh đèn chờ câu hát
Em đắm mình dào dạt nhớ thương anh
Màn sương khuya dâng nhựa mật thanh thanh
Bông hoa trắng nguyện thành duyên với nợ

Hoa màu trắng lá xanh trăng mắc cở
Một cuộc tình mây lỡ ngắm hay chăng
Để đêm buồn xao xuyến những ánh trăng
Một ký ức Ngọc Lan thầm dâng hiến…

Hương Ngọc Lan 

Tác giả: Hồng Dương

Kí ức xưa lay động một chiều êm
Trên cành lá nụ xuân mềm như lụa
Màu nõn trắng ánh non trong ngọt nhựa
Hương Ngọc Lan vẫn như thủa nắng tràn

Ai bảo anh yêu sắc trắng ngọc Lan
Hương tinh khiết nhuốm mây ngàn màu sữa
Khi xuân đến Ngọc Lan đang hé tựa
Sao chẳng về thăm lần nữa Ngọc Lan

Góc phố đây hoa nắng nở hương tan
Xưa guốc mộc nay tay đan bóng lá
Cành hoa trắng mùi bay đi muôn ngả
Em thẫn thờ hồn như đã buông xuôi

Hương vẫn thơm nỗi nhớ vẫn chưa nguôi
Anh bóng biệt hương lan trôi trong gió
Mùa xuân đến cánh hoa như muốn tỏ
Một màu trinh Ngọc Lan ngỏ tơ tình…

Bài thơ: Hương ngọc lan

Thơ: Dương Thụ

Góc phố nơi anh hẹn
Cành ngọc lan xoà bóng mát
Toả hương bát ngát
Báo với em ngày cuối thu buồn
Chờ anh bao lâu trông mong mỏi mòn mà chẳng thấy anh

Từ ngày nào anh mới quen em
Vẫn cây ngọc lan
Toả bóng mát và vẫn hương thơm
Nơi ta đã hẹn
Một nhành lan anh hái cho em
Để mãi là
Một chút hương ngày cuối thu

Sẽ mãi mãi yêu anh là thế
Và sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn
Còn trong giấc mơ
Sẽ mãi mãi thương anh là thế
Và sẽ mãi mãi vì trái tim em đã trao gửi anh
Tình nồng như thoáng hương ngọc lan

Góc phố nơi anh hẹn
Cành ngọc lan xoà bóng mát
Toả hương bát ngát
Báo với em ngày cuối thu buồn
Chờ anh bao lâu trông mong mỏi mòn mà chẳng thấy anh

Từ ngày nào em mới quen anh
Vẫn cây ngọc lan
Xoà bóng mát và vẫn hương thơm
Nơi ta đã hẹn
Một nhành lan anh hái cho em
Để mãi là
Một chút hương ngày cuối thu

Sẽ mãi mãi yêu anh là thế
Và sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn
Còn trong giấc mơ
Sẽ mãi mãi thương anh là thế
Và sẽ mãi mãi vì trái tim em đã trao gửi anh
Tình nồng như thoáng hương dịu dàng

Hương lan bay xa một trưa cuối thu
Thương anh yêu anh góc phố nơi hẹn hò
Mùi lan thơm ngát cùng gió
Sẽ nuối tiếc mãi nếu biết lúc trắng đông hoa thơm lụi tàn
Để gió mãi cuốn đi
Để mãi bâng khuâng bâng khuâng nơi anh hẹn với em

Sẽ mãi mãi thương anh là thế
Và sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn
Còn trong giấc mơ
Sẽ mãi mãi thương anh là thế
Và sẽ mãi mãi vì trái tim em đã trao gửi anh
Tình nồng như thoáng hương ngọc lan

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Anh Quân phổ nhạc thành bài hát cùng tên.

Nhận xét, đánh giá

5

star star star star star
1 đánh giá
5 sao (100%)
4 sao (0%)
3 sao (0%)
2 sao (0%)
1 sao (0%)

Sản phẩm liên quan

Chưa có sản phẩm nào được chọn mua.
Vui lòng chọn mua sản phẩm!