Top những bài thơ hay nhất về hoa phù dung

Top những bài thơ hay nhất về hoa phù dung

tronghoa.vn 29/08/2020 05:08

Nguyễn Du dùng hình ảnh hoa phù dung để nói về những người đẹp khi ông tả về tính tình, tư cách hành động của Sở Khanh thông qua 2 câu thơ…

Hoa Phù Dung rất đẹp nhưng sớm nở tối tàn nên được nhiều nhà thơ ca tụng và lấy làm nguồn cảm hứng để viết về mối tình đầy ý nghĩa và cảm động qua từng câu chuyện. Bạch cư Dị mượn hình ảnh phù dung để tả Dương Qúy Phi. Hay Nguyễn Du cũng dùng hình ảnh phù dung để nói về những người đẹp khi ông tả về tính tình, tư cách hành động của Sở Khanh:

Bạc tình nổi tiếng lầu xanh,
Một tay chôn biết mấy cành phù dung

Do đó, Trồng hoa muốn chi sẻ đến bạn đọc Tuyển tập những bài thơ hay nhất về hoa phù dung dưới đây.

Những bài thơ hay về hoa phù dung

HOA PHÙ DUNG

Tác giả: Vũ Quyên

Phù Dung sớm nở tối tàn
Em dung nhan đã một lần kiêu sa
Xuân thì vỗ cánh vạc xa
Tóc mai lả ngọn phong ba cuối trời
Phù Dung trôi nổi dòng đời
Tàn xuân nhặt cánh buồn tôi vỗ về
Thương em sắc rũ ủ ê
Hương bay gió cuộn bên lề hoàng hôn
Tay cầm con nắng hư không
Tôi về chắp mảnh tình tuôn lụt tràn
Dã tràng cơn mộng đa mang
Bạc theo con nắng hồng nhan phù trầm…

HOA PHÙ DUNG

Tác giả: Trần Tiến

Sáng trong màu nắng trưa hồng
Chiều hoàng hôn tím nhớ mong trọn đời
Vô thường là thế người ơi
Phù Dung lộng lẫy một đời kiêu sa

Tình khôn tình cũng chóng già
Qua đêm thành cội xác xơ đầu cành
Trái ngang là những chuyện tình
Hợp tan, tan hợp, phục sinh chuyện đời

Phù Dung lộng lẫy trang đài
Bao nhiêu sầu não, ngậm ngùi trong tim
Phù Dung sớm nở, tối tàn
Tình sao tình lắm trái ngang thế tình…

HOA PHÙ DUNG

Phù dung ơi
Sao buồn thế
Bình minh vừa nở
Hoàng hôn đã tàn!

Gặp nhau giữa luân hồi
Người tình trao ý thơ
(Khác nào hoa chớm nở
Chợt đã chiều bơ vơ).

Thôi, chớ buồn làm chi
Cứ sống cùng sông núi
Thương nhớ gửi mai này…

Nguồn: Xuân Quỳ thơ tuyển, NXB Văn học, 2011

TỰA ĐÓA PHÙ DUNG

Thơ: Hoàng Cửu Long

Xa rồi còn nhớ không anh
Lời xưa hẹn ước nỡ đành quên sao
Ái ân một giấc chiêm bao
Để rồi lạnh lẻo nghẹn ngào lệ rơi

Tôi như cánh mỏng bên trời
Phất phơ trong gió tả tơi một chiều
Còn đây thân xác cô liêu
Bên men tình ái hắt hiu đợi chờ

Người đi rời khỏi cơn mơ
Cho tôi ngóng đợi thẩn thờ mình ên
Giờ đây một bóng chênh vênh
Như hoa sớm nở vội quên ngày tàn

Mịt mù đêm tối dần sang
Tỉ tê khép cánh ngỡ ngàn mà đau
Tôi như hoa dại thắm màu
Đón tia nắng ấm rồi vào đêm đông…

PHÙ DUNG

Nhà thơ: Đông Anh

Tháng Tư nắng rụng bên ngàn
Dật dờ gió chướng điêu tàn phù dung
Bao năm mải miết trên rừng
Về đây thành phố ngập ngừng ra đi
Phù dung hoa nở đương thì
Nhạt nhòa nắng quái, rù rì gió ngang
Em đi nước mắt hai hàng
Gót son rướm máu bàng hoàng biệt ly
Bên trời lạnh ánh sao khuya
Bên mình ngàn nỗi phân chia hãi hùng
Nước non dâu bể khôn cùng
Tình ta bỗng chốc ngàn trùng cách xa
Phù dung rũ cánh chiều tà
Héo hon nửa kiếp cũng là phù vân
Ai về nẻo cũ quan san
Cho ta gửi cánh hoa tàn tháng Tư
Ba Mươi Năm cũng là dư!

231 – HOA PHÙ DUNG

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Thương hoa mang kiếp phù dung
Bơ vơ thay sắc đường cùng lối qua

Đâu còn hương ngát của hoa
Phận đời khe khắt, đậm nhoà lệ xuân

Tháng ngày xa, tháng ngày gần…
Chỉ là nhân ảnh giữa trần phù du

Lạc như cơn gió thoảng ru
Rung rinh chiều biếc
nghe vi vu buồn

Lỗi đời
đau
tự nên hương
Hoa ơi! Thấu nỗi nhịp vương tim này.

HOA PHÙ DUNG

Tác giả: Đặng Thị Thanh Hương

Ru em câu hát ngày xưa
Đóa phù dung hỡi bây giờ nơi đâu?
Mười năm câu hát còn đau
Vườn xưa hoang vắng lá nhàu bước chân.

Người đi hứng gió bụi trần
Cây phù dung đã mấy lần ra hoa
Em về nhặt tháng ngày xa
Nhặt thêm câu hát ươm qua nỗi buồn.

PHẬN PHÙ DUNG

Thơ: Phú Sĩ

Ngẩn ngơ trước con đò ngang lạc bến
Nụ cười tươi thắm dệt nắng chiều thưa
Mái chèo khua chấp chới dưới rặng dừa
Xao xuyến quá có chồng chưa em hỡi!

Trăng huyền hạ mùa đông chưa kịp tới
Vạc kêu sương chờ đợi kẻ sang đò
Tiếng vọng buồn hiu hắt đóa hoa yêu
Chiều lặng lẽ người xưa ơi có hiểu!

Bến sông cũ cung đàn ai lạc điệu
Đóa phù dung nắng chiếu ngả phai màu
Nở rồi tàn phận mỏng xót tim đau
Nàng thiếu phụ lời ru nao nao nhớ

Thương cô lái chuyện tình yêu một thuở
Gánh muộn phiền tan vỡ mộng phù du
Tiếng gọi đò năm cũ sớm mịt mù
Sao người bảo phù dung luôn tươi thắm

Kẻ phiêu lãng trên nẻo đường vạn dặm
Có đợi chờ một sớm ngắm phù dung
Chuyện tình yêu có mong lối tương phùng
Phận thuyền quyên tình chung không lẻ bóng.

HOA PHÙ DUNG

Tác giả: Hoanghoon

Ngày chưa ân ái đã vội tan
Cánh mỏng phù dung ủ rũ tàn
Lòng chàng ngơ ngẩn chiều hoang vắng
Tình lỡ trao rồi tiếng thở than

Đêm về nhụy héo hơi sương lan
Lạnh thấm vào trong luyến tiếc tràn
Quanh năm hoang dại lần khoe sắc
Chợt tắt chưa trả nợ thế gian

Tình người qua lại chớ phân vân
Chỉ ngắm bàn tay chớ đụng càn
Mỏng manh dễ vỡ yêu nắng mới
Thay màu sáng trắng gío mơn man

Trưa hồng tối đỏ lướt thời gian
Cũng vẻ kiêu sa tỏ xa gần
Không nơi sang trọng trưng không bõ
Mà lắm kẻ thương viết nhiều lần.

Xem thêm

Nhận xét, đánh giá

5

star star star star star
1 đánh giá
5 sao (100%)
4 sao (0%)
3 sao (0%)
2 sao (0%)
1 sao (0%)
Chưa có sản phẩm nào được chọn mua.
Vui lòng chọn mua sản phẩm!