Thưởng thức những bài thơ hay về hoa xương rồng

Thưởng thức những bài thơ hay về hoa xương rồng

tronghoa.vn 26/04/2021 04:19

Vẻ đẹp và sức sống tuyệt vời của hoa xương rồng được các tác giả lấy làm nguồn cảm hứng để viết lên những bài thơ ca ngợi về loài hoa này.

Vẻ đẹp và sức sống tuyệt vời của hoa xương rồng được các tác giả lấy làm nguồn cảm hứng để viết lên những bài thơ ca ngợi về ý chí và nghị lực sống của loài hoa này.

Xương rồng là loài cây có sức sống rất mạnh mẽ dù có nắng hạn, khô cằn, đồi cao hay bãi hoang mạc thì xương rồng vẫn ra hoa. Nó cũng là hình ảnh ẩn dụ về ý chí mạnh mẽ, cố gắng vươn lên của con người. Dưới đây là những bài thơ ca ngợi vẻ đẹp và sức sống tuyệt vời của hoa xương rồng mà Trồng hoa đã tổng hợp lại và chia sẻ đến bạn đọc.

Những bài thơ hay về hoa xương rồng

TIẾNG VỌNG LOÀI HOA

Tác giả: Ngọc Ẩn Nhi Huyền

Hoa gì không thịt vẫn ra hoa!
Xương xẩu mình gai, lắm thế mà
Rồng lộn trời xa, cam nắng dãi
Sống nhờ đất lạ, chịu mưa sa
Trên đường kiếp trước cùng nòi thiệt
Sa nẻo thân nầy lắm giống pha
Mạc vận cốt tàn - nơi cát bụi
Cảnh đời hậu duệ biến màu da.

BÀI THƠ: HOA XƯƠNG RỒNG

Tác giả: Hồng Cẩm

Loài hoa buất khuất chịu phong ba
Sắc thắm kiêu sa rất mặn mà
Bão táp cuồng quay cây thẳng đứng
Mưa giông tơi tả vẫn đơm hoa
Âm thầm đón nắng tìm nguồn sống
Lặng lẽ chào sương hứng giọt sa
Nghiệt ngã trời xanh dành thử thách
Xương Rồng ẩn bóng cuộc đời ta!

HOA SA MẠC

Tác giả: Hương Nguyễn

Khi xưa sa mạc buốt đêm trường
Mỗi lúc đêm về ngập tuyết sương
Cụm cỗi trổ hoa yêu cuộc sống
Xương rồng cát nóng chịu tai ương
Sau lưng êm ấm không mơ tưởng
Trước mặt rét tơi vẫn mộng thường
Gió thổi tư bề hồn khát vọng
Tình nào cháy bỏng ái nào vương.

CÂY XƯƠNG RỒNG

Tác giả: Cửa Tùng

Dáng đứng uy nghi chẳng nhún nhường
Ngày đêm dãi nắng với dầm sương
Mưa tuôn sấm chớp không hề nản
Bảo tố phong ba vẫn quật cường
Trổ vạn mầm non ngời lộc biếc
Đơm ngàn nụ thắm ánh như gương
Xương Rồng - biểu tượng lòng trung nghĩa
Sức sống hiên ngang thật lạ thường.

HOA XƯƠNG RỒNG TÔI YÊU

Tác giả: Triệu Phú Tình

Tôi yêu nhánh xương rồng
Nở từng bông rực rỡ
Một màu hoa sặc sỡ
Khoe sắc đỏ muộn màng

Kết tinh bởi trái ngang
Giữa mênh mang là cát
Gió bụi nơi sa mạc
Nắng nóng khát nước nguồn

Từng gai nhọn tỏa vươn
Mạnh mẽ hồn bất diệt
Thời tiết dù khắc nghiệt
Vẫn tha thiết đâm trồi

Một sức mạnh sinh sôi
Thành hoa đời em đó
Em mãi luôn chứng tỏ
Là hoa đỏ xương rồng
Tôi yêu lắm biết không?

HOA XƯƠNG RỒNG

Thơ: Hoàng Trần

Có một loài cây vươn lên trong nắng
Giữa ngút ngàn cồn cát trắng bao la
Vẫn hiên ngang trước bão táp phong ba
Vẫn xanh tốt giữa nắng thiêu cát bỏng.

Một loài hoa chỉ tươi màu trong nắng
Chẳng cần phù sa để tạo sắc cho mình
Vẫn đơm bông thật rực rỡ lung linh
Dù chẳng đọng những hạt sương buổi sáng.

Một loài hoa rạng ngời cùng năm tháng
Giữa muôn loài hoa quý tựa như em
Đã vượt qua bao vất vả gian nan
Xây cuộc sống giữa muôn vàn khó nhọc...!

Một loài cây đơm hoa từ gai góc
Vẫn khoe màu cùng năm tháng kiêu sa
Vẫn lung linh dù bão táp phong ba
Tràn nhựa sống giữa cuộc đời rất lạ...!

Cũng như em vượt qua bao vất vả
Vẫn kiên cường qua bão tố phong ba
Vẫn vững vàng yêu cuộc sống thiết tha
Vẫn đẹp như hoa sắc màu rực rỡ...!

Dù cuộc sống biết bao điều trăn trở
Vẫn diệu kỳ tinh túy đẹp hồn hoa
Vẫn vượt qua những đau đớn xót xa
Vẫn trỗi dậy đỏ màu hoa khát vọng ...!

HOA XƯƠNG RỒNG

Thơ: Phạm Văn Chương

Có một loài hoa không thích cắm bình
Đứng chốn hoang sơ trần tình đá sỏi
Vươn mình ưu tư không hề mệt mỏi
Bông trổ dọc thân chói lọi sắc hương

Tô điểm cho đời chẳng thích phô trương
Vượt trên cám dỗ tầm thường cuộc sống
Rất giản đơn nhưng vô cùng sống động
Chẳng bon chen mặc giông tố cuộc đời

Qua bao thời gian vật đổi sao dời
Vẫn thủy chung đứng giữa đời kiêu hãnh
Dù tiết đông hay phong ba gió lạnh
Vẫn vui lòng đón nhận cảnh chói chang .

Đời lường cân hay tráo đấu phũ phàng
Vẫn tự tại hoa chẳng màng danh lợi
Không được như Lan, Hồng, Mai chói lọi
Đủ điểm tô cho ong bướm gọi mời.

Mang khiêm nhường đến với giữa cuộc đời
Không bon chen buông những lời xu nịnh
Cần một người trên thế gian ưa thích
Đủ để khoe hoa bản lĩnh xương rồng.

HOA XƯƠNG RỒNG 

Tác giả: Duy Lộc

Thân em gai góc sần sùi
Nhựa thì nồng đắng khó vui lòng người
Nhưng em hoa thắm nhị tươi
Cho nên thiên hạ nhiều người ước ao
Bướm ong không dám đậu vào
Chờ người quân tử em trao nhị vàng.

Chùm thơ ngắn 4 câu về Hoa Xương Rồng

HOA XƯƠNG RỒNG (Thơ: Thanh Sơn Trần Thị)

Vươn lên từ sỏi đá
Xương rồng vẫn trổ hoa
Nắng nóng và gió khô
Sắc vẫn tươi rực rỡ.

HOA XƯƠNG RỒNG (Thơ: Lưu Vĩnh Xiêm)

Sinh ra vốn ở chốn cỗi cằn
Mưa dập gió vùi vạn khó khăn
Em vẫn vươn lên đầy kiêu hãnh
Hương nồng, sắc thắm – bõ tháng năm.

HOA XƯƠNG RỒNG (Thơ: Du Ký Cường)

Em mọc trên khô cằn gió nắng
Giữa hoang tàn cát trắng mênh mông
Em mang tên gọi Xương Rồng
Vươn lên từ cát rực hồng sắc hoa.

Chùm thơ thất ngôn bát cú về Hoa Xương Rồng

HOA XƯƠNG RỒNG (Thơ: Luuhoang Luu)

Hoang sơ vẽ đẹp của xương rồng
Cỏ nội hương đồng mấy khách trông
Mạnh mẽ khoe duyên mùa bão nóng
Kiên cường giữ dáng buổi mưa giông
Tao nhân thưởng ngoạn yêu nét thắm
Mặc khách xem hoa thấu rõ lòng
Để SỐNG vươn lên TỒN TẠI mãi
Thân nàng phải chịu kiếp gai chông.

NỮ HOÀNG HOANG DẠI (Thơ: Trần Nam)

Tạo hóa sinh ra đã cốt rồng
Nhưng nào dễ có mấy ai trông
Gồng thân bám rễ ngoài sa mạc
Tích nhựa cương mình giữa tố giông
Tuấn kiệt vun trồng lên dũng khí
Thi nhân xướng họa gởi tâm lòng
Loài hoa xứng nữ hoàng hoang dại
Bởi lẽ Xương Rồng sắc tựa chông.

XƯƠNG RỒNG GAI (Thơ: Lâm Trúc)

Cái bụi xương rồng thế lại hay
Sần gai để chống kiếp tù đày
Khô cằn bão cát thân không gẫy
Sỏi đá chôn vùi chẳng chuyển xoay.
Có phải mong chờ ai trông thấy
Hay còn muốn đợi kẻ đắm say
Ngày đêm khắc khổ hoài khơi dậy
Rực nở muôn màu thật ngất ngây.

HOA XƯƠNG RỒNG (Thơ: Hà Đỗ Tú)

Xương rồng nở đẹp quá người ơi
Bám đất sinh sôi trụ giữa trời
Cắm rễ nơi khô cằn sỏi đá
Mà phô sắc thắm tặng dâng đời
Bao lần bão tố mưa vần vũ
Mấy bận phong ba gió tả tơi
Vẫn cứ vươn mình thân đứng thẳng
Gai dầy sắc nhọn dỡn đùa chơi.

Thơ 5 chữ: XƯƠNG RỒNG HOA

Tác giả: Nguyễn Thu Hà

Em trên sa mạc cát
Chỉ có gió mà thôi
Nắng như đổ lửa trời
Đá nung thành cát trắng.

Em lớn lên thầm lặng
Vươn giữa hoang mạc xa
Cần cù chắt hương hoa
Dâng đời muôn sắc thắm.

Hoa yêu em đằm lại
Nét đẹp đến tinh khôi
Tinh túy của đất trời
Nở giữa tầng gai góc.

Lớn lên từ khó nhọc
Vươn lên từ khó khăn
Cây vẫn đâm chồi xanh
Nở hoa từ cát trắng.

Xương rồng hoa tuyệt lắm
Đời hoa tắm bão giông
Vẫn vươn lên tới cùng
Nắng cháy bung hoa nở.

Hoa cánh xòe rực rỡ
Thơm sa mạc mênh mông
Bước qua đời bão giông
Trường tồn cùng năm tháng.

Thơ lục bát về: HOA XƯƠNG RỒNG

Tác giả: Tạ Công Khang

Trời sinh em….hoa Xương Rồng
Bên ngoài gai góc bên trong ngọt ngào
Nhìn em Tím đẹp không nào?
Ngày đêm em nở mời chào giai nhân

Người ơi ! Xin chớ ngại ngần
Em tuy không đẹp mười phân vẹn mười
Yêu nhau em nở tặng người
Những bông hoa tím …trọn đời thuỷ chung

Em không đẹp tựa hoa Hồng
Đỏ rực như Phượng thơm nồng như Sen
Chẳng kiêu sa như Thuỷ Tiên
Không tinh khôi giống Loa Kèn tháng ba

Đâu đỏng đảnh như hoa Trà
Không nở rực rỡ như là Đào Mai
Nhưng em không dễ tàn phai
Bởi mưa nắng bởi sương mai đông về

Người ơi ! Người chớ có chê
Em như cô gái thôn quê mặn mòi.

Xem thêm 

Nhận xét, đánh giá

5

star star star star star
1 đánh giá
5 sao (100%)
4 sao (0%)
3 sao (0%)
2 sao (0%)
1 sao (0%)

Sản phẩm liên quan

Chưa có sản phẩm nào được chọn mua.
Vui lòng chọn mua sản phẩm!